Tôi đã đóng vai một cô nàng yêu mù quáng bên cạnh thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh suốt hai năm.
Anh ấy cool ngầu chuyển tiền cho tôi, còn tôi thì cứ hét lớn rằng tôi yêu anh, kiểu tình yêu não cá vàng.
Rồi đột nhiên, một ngày nọ, tôi không muốn diễn nữa.
Tôi thử thương lượng với anh:
“Hay là dừng ở đây nhé? Em sợ diễn thêm nữa thì khó mà lấy chồng.”
“Lấy chồng? Em còn muốn lấy ai?”
Anh cười lạnh, ném cho tôi một tấm séc giá trên trời:
“Diễn cả đời cho tôi!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận