Lấy Thân Báo Đáp – Chương 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

24

Những bức ảnh và video đó đã lan truyền khắp Bắc Kinh. 

Thậm chí còn có người rảnh rỗi theo dõi chuyển động môi của Trần Duật Hành để đoán xem khi đó anh ấy nói gì với tôi.

Ngay cả Chu Gia Thuật cũng đến Hứa gia một chuyến. 

Kỳ lạ thay, ngày trước anh ta yêu Tống Duy đến thế, nhưng đến giờ đã gần hai năm kể từ khi hai người công khai chuyện cưới xin, vẫn chưa tổ chức đám cưới. 

Tôi gặp anh ta tại phòng khách. 

Chu Gia Thuật mở đầu thẳng thắn: "Đứa trẻ là của Trần Duật Hành?" 

Tôi không trả lời mà hỏi ngược lại: "Có liên quan gì đến anh không?" 

"Hứa Nhan, xuất thân của Trần Duật Hành vô cùng tốt, hơn nữa, cả Trần gia và gia đình ngoại của anh ta chỉ có anh ta là con một". 

"Cô nghĩ anh ta cặp kè với cô để làm gì, anh ta chỉ muốn cướp đứa trẻ về thôi". 

"Việc đó có phải thật hay không thì cũng có liên quan gì đến anh đâu?"

 "Hứa Nhan, tôi chỉ lo cô bị lừa, đến cuối cùng lại chỉ tổ chuốc lấy đau đầu". 

"Anh ấy lừa tôi cái gì chứ?" 

"Anh ta muốn giành quyền nuôi đứa bé, và đổi thành họ Trần?". 

"Anh nghĩ nhiều quá rồi". 

Trần Duật Hành đến nhanh thật, chắc hẳn lại là Châu thúc báo.

Tôi ngả người trên chiếc ghế sofa êm ái, nhàn nhã thưởng thức tách trà ấm. 

Trần Duật Hành chống chọi với bão tuyết, sải những bước dài tiến vào phòng khách. 

Người giúp việc nhanh chóng pha ấm trà Long Tĩnh mà anh yêu thích nhất mời anh.

Anh ngồi xuống bên tôi, vẫn ung dung như khi ở nhà mình vậy.

Khuôn mặt Chu Gia Thuật hơi ngượng, nhưng vẫn cố gắng cứng rắn rằng:

"Chẳng lẽ Trần thiếu gia không có ý nghĩ này sao? Thừa Huân dù sao cũng là con trai của anh, dù anh không muốn thì những thế hệ trước của họ Trần, họ Lương không muốn hay sao?"

Tôi bưng tách trà trên tay, cúi mắt nhìn những lá trà nổi trôi trong tách.

Thật ra, đây cũng là một điểm mà tôi tò mò.

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi Trần Duật Hành.

Trần Duật Hành cúi đầu uống trà, tiếng va chạm giữa nắp chén và chén trà phát ra nghe thật thanh thúy.

Trong phòng ấm áp như vậy, nhưng bên ngoài tuyết vẫn rơi dày đặc.

Tôi đặt tách trà xuống và ngẩng đầu nhìn tuyết rơi.

Nhưng lại bị Trần Duật Hành nắm lấy tay.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

"Thừa Huân mãi mãi sẽ mang họ của mẹ nó, sẽ không thay đổi."

Nghe anh nói vậy, vẻ mặt của Chu Gia Thuật không khỏi kinh ngạc: "Trần Duật Hành, anh thực sự có thể làm được sao?"

Tôi cũng không kìm được mà nhìn anh.

"Để thời gian chứng minh."

"Những lời hoa mỹ thì không phải ai cũng có thể nói, ai cũng có thể hứa sao?"

Khuôn mặt Chu Gia Thuật ngày càng khó coi.

Nhưng Trần Duật Hành lại cười nhẹ nhàng: "Đúng là vậy, ai cũng có thể hứa, có lẽ Trần tiên sinh và ông nội anh là người hiểu rõ nhất về điều này."

Khuôn mặt Chu Gia Thuật dần trở nên tái mét.

Đúng, chính là lời hứa năm xưa của ông nội anh ta.

Cuối cùng chẳng phải cũng trở thành công cốc.

Khi ông nội giao tôi cho hắn, hắn cũng đã hứa sẽ chăm sóc tôi thật tốt, giúp tôi giữ gìn Hứa gia.

Thế nhưng cuối cùng thì sao.

Tôi buông bỏ rồi.

Cuối cùng, vào thời khắc này đã hoàn toàn buông bỏ.

Chúng ta chờ mong sự hồi báo, vì vậy chúng ta mới hoàn toàn thất vọng. 

Còn khi chúng ta không hề mong cầu sự hồi báo, thì ông trời lại dành cho chúng ta sự an bài tốt nhất.

Thí dụ như, đã đưa Trần Duật Hành đến bên tôi.

25 

Sau khi kết hôn cùng Trần Duật Hành.

Anh bắt đầu coi việc qua đêm tại Hứa gia là lẽ đương nhiên.

Vẫn là căn phòng ngủ ấy.

Vẫn là đêm đêm tĩnh lặng như thế.

Điều khác biệt duy nhất là.

Trên khuôn mặt của Trần Duật Hành không còn che phủ sợi dây lụa đen.

Chúng tôi đều đã uống chút rượu.

Khi đã hơi ngà ngà say, tôi đẩy anh xuống ghế sofa, lần đầu tiên nghiêm túc ngắm nhìn anh.

"Em đang nghĩ gì vậy?"

"Em đang nghĩ sao anh lại làm vậy."

"Ơn cứu mạng thì chẳng còn cách nào báo đáp, đương nhiên anh chỉ có thể lấy thân báo đáp thôi."

"Nhưng người chịu thiệt trong việc lấy thân báo đáp cũng chính là em phải không?"

Trần Duật Hành bật cười, ôm chặt lấy tôi, tựa cằm lên vai tôi: "Nhan Nhan, là lỗi của anh."

"Đương nhiên là lỗi của anh, anh không biết em ghét anh đến mức nào đâu."

"Em cũng không biết anh thích em đến mức nào đâu."

"Anh thật sự để Thừa Huân theo họ của em à?"

"Đương nhiên."

"Giả sử sau này em không muốn sinh con thì sao?"

"Thì không sinh."

"Nhưng Trần gia và Lương gia chỉ có mình anh là hài tử..."

“Chúng ta có Thừa Huân rồi mà.”

“Nhưng, Thừa Huân mang họ Hứa?”

“Quan trọng lắm à?”

Trần Duật Hành cúi đầu hôn nhẹ lên má tôi: "Thế thì nó không phải con của anh sao? Máu của Trần gia và Lương gia không chảy trong người nó sao?"

"Ít ai có thể nghĩ được thoáng như anh…"

"Mỗi người quan tâm đến những thứ khác nhau thôi"

Tôi không kìm chế được mà nở nụ cười, nâng mặt anh lên, giống như đêm hôm đó, rồi hỏi.

"Anh tắm chưa?"

"Tắm rồi, Đại tiểu thư"

"Vậy... cởi đồ đi"

Anh cũng cười, kéo tôi qua một bên, rồi đứng dậy.

Trong căn phòng tràn ngập sắc xuân ấm áp, Trần Duật Hành đưa tay cởi cúc áo.

Anh nhanh chóng kéo áo sơ mi ra khỏi quần, rồi lại cởi bỏ thắt lưng.

Lần này tôi không quay mặt đi nữa.

Nhìn chằm chằm đến khi kết thúc.

Nhưng anh lại nhẹ nhàng ho một tiếng, ánh mắt nóng bỏng lướt qua khuôn mặt tôi: "Nhan Nhan, nữ tử vẫn nên dè dặt một chút"

Tôi cười, chạy đến ôm anh "Anh ngại à?"

Trần Duật Hành ôm chặt tôi, nhẹ nhàng hỏi bên tai tôi: "Đại Tiểu thư, lần này anh có thể hôn em không?"

Tôi không trả lời, chủ động nhón chân, hôn anh.

(Hoàn)

Support Author

What to read next?

Popular picks trending right now.

Hiện đại · Trending right now

Cuộc Nổi Loạn Của Con Dâu Siêu Hiếu Thảo

Chồng tôi là đàn ông tái hôn, dân kỹ thuật lương cao. Ngay đêm tân hôn, anh ấy nói với tôi rằng anh và vợ cũ ly hôn là vì cô ta không hòa hợp với bố mẹ anh. Anh chỉ có một yêu cầu duy nhất với tôi: phải hiếu thuận với bố mẹ […]
0.0 9 Chương
Hiện đại · Trending right now

Cưng Chiều Đến Bất Lực

Trong năm thứ hai ở bên Chu Ngôn với thân phận chim hoàng yến, tôi hoàn toàn buông bỏ, để mặc số phận. Cơm đưa đến tận miệng. Tôi trợn mắt: “Thứ gì thế, chó còn chẳng thèm ăn!” Thẻ đưa đến tận tay. Tôi bẻ gãy ngay: “Có mấy đồng tiền thối thì làm […]
0.0 4 Chương
Hiện đại · Trending right now

Thiên Kim Lộ Diện – Cái Giá Của Tham Lam

Hách Thanh Diễn rất thích thử thách tôi, anh ta yêu cầu tôi – người vừa tốt nghiệp đại học – đứng tên gánh khoản vay mua nhà 5 triệu tệ cho anh ta. Tôi từ chối. Thế mà ngay sau đó, anh ta lại bỏ ra 8 triệu tệ thanh toán toàn bộ để […]
0.0 8 Chương
Hiện đại · Trending right now

Nữ Sinh Học Bá Và Năng Lực Siêu Nhiên

Ngày trước kỳ thi đại học, cháu gái nhìn tôi với ánh mắt như muốn nói lại thôi, và tôi nhìn thấy một dòng bình luận lướt qua: [Tội nghiệp bảo bối nhỏ, thèm ăn sầu riêng cũng không dám nói với ba mẹ, rõ ràng dì đủ khả năng mua cho, nhưng lại xót […]
5.0 9 Chương
Hiện đại · Trending right now

Trọng Sinh – Đưa Lỗi Lầm Về Đúng Nơi

Trong tiệc mừng thi đậu đại học, thư trúng tuyển của thanh mai trúc mã được chính vị lãnh đạo lớn do cha anh ấy mời tới đích thân mở ra. Thế nhưng, không ai trong bọn họ biết rằng, khi đăng ký nguyện vọng đại học, con nhóc ngổ ngáo được cả nhóm cưng […]
0.0 11 Chương
Hiện đại · Trending right now

Danh Nghĩa Vợ Chồng Full

Ngày tôi đăng ký kết hôn với Cố Cẩn Xuyên, anh ấy nói với tôi: “Giữa chúng ta chỉ có danh nghĩa vợ chồng, chứ không có tình cảm vợ chồng. Chỉ cần em ngoan ngoãn làm tròn vai Cố phu nhân, ngoài anh ra, em muốn gì anh cũng có thể cho.” Tôi rất […]
5.0 5 Chương

Powered by your reading activity and community trends

Bình luận


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...