Thiên kim thật đã được đón về nhà, còn tôi – đứa con gái giả – thì vô cùng lúng túng. Vậy nên tôi thu dọn đồ đạc trong đêm, quay về cái thị trấn hẻo lánh nơi lẽ ra tôi phải sinh ra. Chuyển trường về ngôi trường cấp ba ở thị trấn nhỏ. Tôi nhìn chiếc áo khoác hiệu bị người ta hắt trà sữa ướt nhẹp. Khẽ thở dài, lấy bằng chứng mua hàng, đưa mã quét thanh toán ra. “48 ngàn, bồi thường đi.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận