Một tuần trước đám cưới, Cố Yến bảo tôi cho Bạch Nguyệt Quang mượn váy cưới.
“Linh Nhạc lần đầu tiên xuất hiện trên thảm đỏ sau khi về nước, phải thật hoành tráng. Đi thảm đỏ xong váy cưới sẽ trả lại em, đừng có keo kiệt quá.”
Lòng tôi chợt lạnh.
Bảy năm tình cảm vẫn không bằng sự nghiệp của Bạch Nguyệt Quang khi cô ta trở về nước.
Vậy nên, tôi học cách rộng lượng.
Váy cưới, không cần nữa.
Người đàn ông này, cũng không cần nữa.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận