Tiên Tri Giả – [...] – Chương 10

10

Trần Vãn Như bị đánh văng xuống sàn, khóe miệng rỉ máu.

Mẹ chồng lập tức nhào tới ôm lấy chân Tổng Giám đốc Lý, giọng nức nở van xin:

“Tổng Giám đốc, ngài bớt giận, chuyện này không phải lỗi của Vãn Như…”

“Đều do Lương Tư Bạch, con sao chổi đó đứng sau giở trò, khắc hết tài lộc của ngài!”

Chu Dương cũng vừa bò vừa chỉ tay về phía tôi, chửi ầm lên:

“Đúng! Chính là nó! Con tiện nhân xui xẻo này!”

Tôi lạnh nhạt đứng nhìn một màn diễn mới bắt đầu.

Cho đến khi mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi, tôi mới từ tốn cất tiếng:

“Tổng Giám đốc Lý.”

Tôi nhìn ông ta, khẽ mỉm cười.

“Đừng khó dễ họ nữa.”

“Cái lần ‘tiên đoán’ trúng công nghệ của công ty nhỏ kia… là vì tôi đã đưa tin nội bộ cho Trần Vãn Như trước.”

“Còn cái công ty ở châu Âu…”

Tôi cố ý dừng lại một chút, tận hưởng vẻ mặt bàng hoàng đông cứng của ông ta.

“Đương nhiên… cũng là người của tôi, đặc biệt chuẩn bị cho ngài.”

Con ngươi của Tổng Giám đốc Lý co rút kịch liệt.

Cuối cùng, ông ta cũng hiểu ra — từ đầu tới cuối, đây là một cái bẫy được thiết kế riêng cho ông ta.

“Lương! Tư! Bạch!”

Ông ta gầm lên, gân xanh nổi đầy trán.

Vệ sĩ của tôi lập tức chắn trước mặt tôi.

Ông ta tức giận quay đầu lại, đá một cú vào ngực Chu Dương.

Chu Dương như một cái bao tải rách bị hất văng ra xa, đập nát tháp champagne phía sau.

Mẹ chồng hét lên, lao tới đỡ con, nhưng bị ông ta túm tóc giật ngược lại:

“Tất cả là tại lũ ngu các người!”

Cơn thịnh nộ của ông ta giống như một con thú hoang mất kiểm soát.

Trần Vãn Như bắt đầu quay sang chửi mẹ chồng:

“Tất cả là do bà! Chính bà bắt tôi đi bợ đỡ ông ta!”

Mẹ chồng cũng không chịu kém:

“Con sao chổi nhà cô! Nếu không phải vì lòng tham của cô, làm sao nhà này lâm vào bước đường này?!”

Chu Dương ôm bụng, ánh mắt độc địa quét qua hai người họ:

“Câm miệng! Cả lũ câm miệng cho tao!!”

Ba người la hét, đánh lộn, chửi bới đến mức không phân biệt nổi ai với ai, náo loạn cả sảnh tiệc.

Tôi nhàn nhã bước sang bên, bưng một ly rượu, ung dung thưởng thức “trò vui”.

Tổng Giám đốc Lý nhìn ba kẻ đang giằng co loạn xạ, ánh mắt dần dần hóa thành sát ý lạnh lẽo.

Ông ta quay sang nói với vệ sĩ phía sau, giọng lạnh băng:

“Đánh.”

“Đánh đến khi không đứng dậy nổi thì thôi.”

Vệ sĩ lập tức xông lên.

Tiếng nắm đấm giáng lên thịt vang trầm đục, tiếng xương gãy răng rắc, hòa cùng tiếng thét gào thảm thiết, vang vọng khắp sảnh tiệc như một bản giao hưởng ghê rợn.

Mặt mẹ chồng sưng vù như đầu heo.

Chu Dương bị đánh gãy chân, rên rỉ nằm dưới đất như con chó chết.

Trần Vãn Như gào khóc khản cổ, tiếng thảm nhất, giọng một câu cao hơn một câu.

Khi cảnh sát đến, ba người họ đã hấp hối, chỉ còn thoi thóp.

Tôi trở về nhà, cô bạn thân đã mở sẵn chai champagne.

“Đến rồi, giờ mới là tiệc mừng thật sự.”

Cô ấy rót cho tôi đầy một ly.

Chúng tôi cụng ly.

Bọt champagne lấp lánh dưới ánh đèn, như ánh sáng của chiến thắng.

Cô ấy cười khẽ:

“Hai tháng qua doanh thu Lương thị sụt giảm, chỉ là điều chỉnh theo chu kỳ mùa vụ thôi.”

“Tôi chỉ làm chút tiểu xảo, phóng đại khoản lỗ, không ngờ bọn ngu kia tưởng mình được thần linh ban ơn thật.”

“Một lũ ngu xuẩn, cũng đòi đấu với tụi mình.”

Tôi khẽ cười, ngửa cổ uống cạn ly rượu.

Sau đó, tôi nghe nói Tổng Giám đốc Lý đã phải bồi thường một số tiền cực lớn, lặng lẽ dàn xếp riêng với ba kẻ đó.

Không ai trong số họ phải ngồi tù.

Một tuần sau, tôi đang xem tin tài chính, một bản tin xã hội hiện lên.

Ba thi thể được tìm thấy trong một nhà máy bỏ hoang ngoại ô thành phố.

Chính là mẹ chồng, Chu Dương, và Trần Vãn Như.

Báo đưa tin, họ bị bắt cóc, tra tấn dã man, cuối cùng bị sát hại tàn bạo.

Tôi tắt bản tin, ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ.

Ánh nắng hôm đó rất đẹp.

Đứa con trong bụng tôi, cũng nhẹ nhàng đá tôi một cái.

Sau này, tôi và cô bạn thân cùng nhau nuôi bé lớn lên, trắng trẻo mũm mĩm.

Con có ánh mắt giống tôi, cũng có sự thông minh của ông bà ngoại nó.

Mỗi buổi chiều, chúng tôi ôm con ngồi trên ghế đu trong vườn, tắm nắng.

Tương lai còn dài.

Và rất rực rỡ.

Support Author

What to read next?

Popular picks trending right now.

Hiện đại · Trending right now

Cuộc Nổi Loạn Của Con Dâu Siêu Hiếu Thảo

Chồng tôi là đàn ông tái hôn, dân kỹ thuật lương cao. Ngay đêm tân hôn, anh ấy nói với tôi rằng anh và vợ cũ ly hôn là vì cô ta không hòa hợp với bố mẹ anh. Anh chỉ có một yêu cầu duy nhất với tôi: phải hiếu thuận với bố mẹ […]
0.0 9 Chương
Hiện đại · Trending right now

Cưng Chiều Đến Bất Lực

Trong năm thứ hai ở bên Chu Ngôn với thân phận chim hoàng yến, tôi hoàn toàn buông bỏ, để mặc số phận. Cơm đưa đến tận miệng. Tôi trợn mắt: “Thứ gì thế, chó còn chẳng thèm ăn!” Thẻ đưa đến tận tay. Tôi bẻ gãy ngay: “Có mấy đồng tiền thối thì làm […]
0.0 4 Chương
Hiện đại · Trending right now

Người Chị Không Tên Của Nhà Họ Cố

Chị tôi năm mười bốn tuổi thì được nhà họ Cố – gia tộc giàu nhất Giang Thành – nhận nuôi, từ một cô gái quê trở thành thiên kim tiểu thư trong một đêm. Năm đầu tiên sau khi rời đi, chị lén gửi cho tôi một bức thư cùng rất nhiều sách vở. […]
4.7 17 Chương
Ngược · Trending right now

Mối Quan Hệ Mập Mờ

Sau cuộc ân ái nồng nhiệt kết thúc, Hạ Đình Châu lấy ra một chiếc nhẫn kim cương, giơ lên trước mặt tôi: “Này , em nói xem, liệu cô ấy có thích chiếc nhẫn này không?” Nụ cười ngọt ngào trên môi tôi bỗng khựng lại: “… Cô ấy?” “Ừ.” Hạ Đình Châu khẽ […]
0.0 7 Chương
Hiện đại · Trending right now

Người Mặc Váy Cưới Lại Không Phải Tôi

Tôi và chồng mỗi dịp kỷ niệm ngày cưới đều chụp một bộ ảnh. Năm thứ mười này cũng không ngoại lệ. Nhân viên studio đang giúp tôi xem lại những tấm hình thì bỗng nhiên nói: “Còn vài tấm của chồng chị đây ạ.” Tôi nhìn vào những tấm hình. Chồng tôi vẫn là […]
0.0 5 Chương
Hiện đại · Trending right now

Màn Kịch Đến Lúc Tàn

Lúc đến đón anh trai đang say rượu, Tôi vô tình nghe thấy anh hỏi bạn thân – Thời Dực Niên: “Bạn gái nhỏ cậu giấu kĩ kia sao mãi chưa dẫn ra mắt vậy?” Tim tôi thắt lại. Chúng tôi đã yêu nhau lén lút suốt hai năm, vẫn chưa nói cho anh tôi […]
0.0 18 Chương

Powered by your reading activity and community trends

Bình luận


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...