Trọng Sinh, Tôi Từ [...] – Chương 8

“Tề Chấn Huy đã đính hôn với chị, vậy mà ba mẹ biết rõ em với anh ta mập mờ, thậm chí còn có thai, lại vẫn bênh vực em, giấu chị!”

“Còn cuộc hôn nhân lần này với nhà họ Tôn, là do chính em từ bỏ, liên quan gì đến chị?!”

“Giang Tĩnh Tĩnh, em có biết không, hai que thăm trong tay mẹ khi đó… đều là thăm dài. Chỉ cần em chịu gả đi thì người phải cưới người ngốc kia vốn chỉ có thể là em! Bây giờ em làm vậy, em thấy có lỗi với ba mẹ không?”

Cô ta sững người một lúc.

Hoàn toàn không ngờ sự thật lại là như vậy.

Nhưng rất nhanh sau đó, vẻ mặt cô ta trở nên méo mó, giọng gào thét đến khản đặc:

“Không thể nào! Chị nói dối!”

“Lúc nào cũng là chị được yêu thích! Không ai thích em cả!”

“Giang Tĩnh Dao, cho dù có chết… em cũng phải kéo chị xuống địa ngục cùng!”

Ngay giây sau đó, cô ta ôm chặt lấy tôi, lao thẳng xuống dòng sông đang chảy xiết.

Tôi cố hết sức vùng vẫy.

May mà khi đưa cơm cho Tôn Nguyên Húc, tôi đã giấu sẵn một con dao gọt trái cây trong người.

Lúc giằng co với Giang Tĩnh Tĩnh, tôi lặng lẽ rút ra và cắt đứt dây trói.

Nhưng dòng nước quá mạnh, tôi chỉ cố giữ cho mình nổi được một chút rồi dần dần chìm xuống.

Trong cơn mơ hồ, tôi nghe thấy có ai đó đang gọi tên mình.

Nhưng từng cơn sóng lớn đập thẳng vào mặt khiến tôi hoàn toàn mất đi ý thức…

Chương 14

Khi tỉnh lại, tôi đã nằm trong bệnh viện.

Tôn Nguyên Húc ngồi cạnh giường tôi, vẻ mặt đầy lo lắng. Thấy tôi mở mắt, anh mới thở phào nhẹ nhõm.

Tôi nhào vào lòng anh, cả người run rẩy vì sợ hãi.

“Ổn rồi, không sao rồi.”

Rất lâu sau, khi đã bình tĩnh lại, tôi mới run giọng hỏi:

“Sao anh biết em gặp chuyện? Là anh cứu em à?”

Tôn Nguyên Húc khẽ lắc đầu.

“Là Tề Chấn Huy cứu em. Cũng là anh ta gọi báo cho anh.”

“Xin lỗi Tĩnh Dao… lúc anh đến nơi thì đã muộn một bước.”

Vừa nói, anh vừa rơi nước mắt đầy mặt.

Tôi nhìn mà vừa buồn cười vừa xúc động.

Người bị thương rõ ràng là tôi, nhưng người sợ hãi đến phát khóc lại là anh.

Sau đó, từ miệng Tôn Nguyên Húc tôi mới biết toàn bộ sự việc.

Ngay khi thấy Giang Tĩnh Tĩnh ép tôi lên xe, Tề Chấn Huy đã lập tức báo cho anh, rồi âm thầm bám theo chiếc xe đến tận bờ sông.

Nhưng còn chưa kịp xuất hiện thì Giang Tĩnh Tĩnh đã kéo tôi nhảy xuống sông.

Ngày tôi xuất viện, Tề Chấn Huy – người đã bất tỉnh vì kiệt sức sau khi cứu được hai người – cũng vừa tỉnh lại.

Xem như anh ta là người cứu mạng tôi, tôi mang một ít trái cây đến cảm ơn.

Chỉ nói đúng một câu: “Cảm ơn”, rồi quay người bỏ đi.

Trên giường bệnh, Tề Chấn Huy ôm mặt khóc nức nở, nghẹn ngào lẩm bẩm:

“Đây là quả báo tôi đáng phải nhận…”

Sau đó, tôi đến thăm Giang Tĩnh Tĩnh.

Cô ta đã hoàn toàn mất trí, bị đưa vào bệnh viện tâm thần.

Mỗi ngày đều tự lẩm bẩm những câu điên loạn:

“Không phải thế này… tôi lẽ ra đã bị chết đuối rồi!”

“Tôi phải chết rồi, sao còn sống được?!”

Ba mẹ tôi như già đi mười tuổi chỉ trong một thời gian ngắn.

Mái tóc đen nay đã lấm tấm đầy sợi bạc.

Ánh mắt họ nhìn tôi luôn mang theo sự áy náy và hối hận.

Họ đã từng giúp Giang Tĩnh Tĩnh che giấu mọi chuyện, nói cho cùng, đó là bất công với tôi.

Cuối cùng tôi chỉ khẽ thở dài, không nói thêm gì nữa.

Tôi rời bệnh viện dưới sự hộ tống của Tôn Nguyên Húc.

Không lâu sau, khi Giang Tĩnh Tĩnh có dấu hiệu hồi phục, ba mẹ tôi liền đưa cô ta về nhà.

Nhưng cô ta vẫn cố chấp bám lấy Tề Chấn Huy mỗi ngày.

Thậm chí có lần còn nhân lúc anh ta say rượu, lén lên giường với anh ta thêm một lần nữa.

Lần đó gây ra không ít ồn ào.

Tề Chấn Huy cuối cùng đành miễn cưỡng cưới cô ta.

Ngày cưới, nhìn Tề Chấn Huy đờ đẫn như cái xác không hồn, và Giang Tĩnh Tĩnh điên điên dại dại trong bộ váy cưới…

Tôi chỉ biết thở dài một tiếng:

Ác giả ác báo.

Support Author

What to read next?

Popular picks trending right now.

Hiện đại · Trending right now

Cuộc Nổi Loạn Của Con Dâu Siêu Hiếu Thảo

Chồng tôi là đàn ông tái hôn, dân kỹ thuật lương cao. Ngay đêm tân hôn, anh ấy nói với tôi rằng anh và vợ cũ ly hôn là vì cô ta không hòa hợp với bố mẹ anh. Anh chỉ có một yêu cầu duy nhất với tôi: phải hiếu thuận với bố mẹ […]
0.0 9 Chương
Hiện đại · Trending right now

Cưng Chiều Đến Bất Lực

Trong năm thứ hai ở bên Chu Ngôn với thân phận chim hoàng yến, tôi hoàn toàn buông bỏ, để mặc số phận. Cơm đưa đến tận miệng. Tôi trợn mắt: “Thứ gì thế, chó còn chẳng thèm ăn!” Thẻ đưa đến tận tay. Tôi bẻ gãy ngay: “Có mấy đồng tiền thối thì làm […]
0.0 4 Chương
Hiện đại · Trending right now

Người Chị Không Tên Của Nhà Họ Cố

Chị tôi năm mười bốn tuổi thì được nhà họ Cố – gia tộc giàu nhất Giang Thành – nhận nuôi, từ một cô gái quê trở thành thiên kim tiểu thư trong một đêm. Năm đầu tiên sau khi rời đi, chị lén gửi cho tôi một bức thư cùng rất nhiều sách vở. […]
4.7 17 Chương
Ngược · Trending right now

Mối Quan Hệ Mập Mờ

Sau cuộc ân ái nồng nhiệt kết thúc, Hạ Đình Châu lấy ra một chiếc nhẫn kim cương, giơ lên trước mặt tôi: “Này , em nói xem, liệu cô ấy có thích chiếc nhẫn này không?” Nụ cười ngọt ngào trên môi tôi bỗng khựng lại: “… Cô ấy?” “Ừ.” Hạ Đình Châu khẽ […]
0.0 7 Chương
Hiện đại · Trending right now

Người Mặc Váy Cưới Lại Không Phải Tôi

Tôi và chồng mỗi dịp kỷ niệm ngày cưới đều chụp một bộ ảnh. Năm thứ mười này cũng không ngoại lệ. Nhân viên studio đang giúp tôi xem lại những tấm hình thì bỗng nhiên nói: “Còn vài tấm của chồng chị đây ạ.” Tôi nhìn vào những tấm hình. Chồng tôi vẫn là […]
0.0 5 Chương
Hiện đại · Trending right now

Màn Kịch Đến Lúc Tàn

Lúc đến đón anh trai đang say rượu, Tôi vô tình nghe thấy anh hỏi bạn thân – Thời Dực Niên: “Bạn gái nhỏ cậu giấu kĩ kia sao mãi chưa dẫn ra mắt vậy?” Tim tôi thắt lại. Chúng tôi đã yêu nhau lén lút suốt hai năm, vẫn chưa nói cho anh tôi […]
0.0 18 Chương

Powered by your reading activity and community trends

Bình luận


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...